暑假所背古诗

2019-07-28  本文已影响0人  王永霞622

《dēnɡ ɡuàn què lóu》

1.《登      鹳      雀  楼》

    wánɡ zhī huàn

唐    王    之    涣

bái rì yī shān jìn,huánɡ hé rù hǎi liú。

白 日 依  山  尽,  黄    河  入 海 流。

yù qiónɡ qiān lǐ mù,ɡènɡs hànɡ yì cénɡ lóu。

欲  穷      千  里 目,  更        上  一  层    楼。

2.《早发白帝城》

      唐  李白

zhāo cí bái dì cǎi yún jiān  

朝    辞  白 帝  彩  云  间 ,

qiān lǐ jiāng líng yī rì huán  

千  里  江  陵  一 日 还 .

liǎng àn yuán shēng tí bù zhù  

  两    岸  猿      声    啼 不 住 ,

qīng zhōu yǐ guò wàn chóng shān  

  轻    舟  已  过  万      重        山 .

 

3.《咏柳》

táng·hè zhī zhāng

唐·    贺  知  章

bì yù zhuāng chéng yí shù gāo ,

碧  玉    妆          成    一    树  高,

wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo。

万      条    垂    下  绿 丝 绦。

bù zhī xì yè shuí cái chū,

不  知  细  叶  谁  裁    出,

er yuè chūn fēng sì jiǎn dāo。

二  月    春      风  似  剪  刀。

   

  wàng lú shān pù bù

    4.  《望庐山瀑布》

            唐    李  白

rì zhào xiāng  lú shēng  zǐ  yān  

日 照        香  炉    生    紫 烟 ,

yáo kàn  pù  bù  guà  qián  chuān  

遥    看    瀑  布    挂    前      川 。

fēi  liú  zhí  xià  sān  qiān  chǐ  

飞    流  直    下    三    千    尺 ,

yí  shì  yín  hé  luò  jiǔ  tiān  

疑    是  银    河    落    九    天 。

     

  5.  《夜宿山寺》

              唐    李  白

  wēi  lóu  gāo  bǎi    chǐ ,

        危      楼    高      百    尺,

        shǒu  kě  zhāi  xīng  chén 。

       手  可    摘      星        辰。

  bù  gǎn    gāo  shēng    yǔ , 

        不    敢      高      声      语,

        kǒng    jīng    tiān  shàng    rén 。

          恐        惊    天        上      人。

         

                Chì    lè    gē

          6.    敕    勒    歌

    chì    lè    chuān ,yīn      shān    xià 。

      敕    勒      川,    阴        山      下。

    tiān  sì  qióng  lú ,lóng  gài    sì    yě 。

    天  似    穹    庐, 笼      盖    四    野。

      tiān cāng cāng ,yě máng máng 。

        天  苍      苍,    野  茫      茫。

      fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng。

        风    吹    草  低  见  牛  羊。

 

7.《九月九日忆山东兄弟》

          唐      王  维

dú  zài  yì  xiāng  wéi  yì  kè

独    在  异    乡    为    异  客,

měi    féng  jiā  jié  bèi  sī  qīn

每        逢      佳  节  倍  思 亲。

yáo  zhī  xiōng  dì  dēng  gāo chù

遥    知    兄    弟    登    高    处,

biàn  chā  zhū  yú  shǎo  yī  rén

遍        插    茱  萸    少      一    人。

 

  8.  《山行》

    作者:杜牧

yuǎn shàng hán shān shí jìng xié

  远    上      寒      山  石  径  斜 ,

bái    yún  shēng  chù  yǒu  rén  jiā

白      云    生        处    有    人  家 。

tíng  chē  zuò  ài  fēng  lín  wǎn

停      车    坐    爱    枫    林  晚 ,

shuāng yè  hóng  yú  èr  yuè  huā

    霜      叶    红    于  二    月  花 。

 

          9.《夏日山中》

              唐      李  白

  lǎn  yáo  bái  yǔ  shàn ,

        懒    摇      白    羽    扇,

        luǒ  tǎn  qīng  lín    zhōng 。

          裸    袒    青    林      中。

    tuō  jīn  guà  shí    bì ,

       脱    巾  挂      石  壁,

        lù  dǐng  sǎ  sōng  fēng 。

        露    顶      洒  松      风。

      fú  róng  lóu  sòng  xīn  jiàn)

 

10.《芙    蓉    楼    送    辛    渐》

      王昌龄  (wángchānglíng)

(hán  yǔ  lián    jiāng  yè  rù  wú),

  寒    雨  连        江    夜  入  吴,

(píng  míng  sòng  kè  chǔ  shān  gū)。

    平      明        送    客    楚    山    孤。

(luò  yáng  qīn  yǒu  rú  xiāng  wèn),

  洛    阳        亲    友  如    相      问,

(yí  piàn  bīng  xīn  zài  yù  hú

一    片      冰      心    在  玉  壶。

         

  11.    《  回乡偶书 》

                【唐】贺知章

      shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí

      少      小 离 家老  大  回,

    xiāng yīn wú gǎi bìn máo cuī

      乡      音 无  改  鬓  毛    衰。 

      ér tong xiāng jiàn bù xiāng shí

      儿 童    相    见  不  相    识,

      xiào wèn kè cóng hé chù lái

        笑    问    客  从    何  处 来。

12.《江雪 》

  唐 柳宗元

qiān Shān niǎo fēi jué

千 山 鸟 飞 绝 ,

wàn jìng rén zōng miè

万 径 人 踪 灭 。

gū zhōu suō lì wēng

孤 舟 蓑 笠 翁 ,

dú diào hán jiāng xuě

独 钓 寒 江 雪 。

13 《梅花》

宋  王安石

qiáng jiǎo shù zhī méi

墙 角 树 枝 梅 ,

líng hán dú zì kāi

凌 寒 独 自 开 。

yáo zhī bù shì xuě

遥 知 不 是 雪 ,

wèi yǒu àn xiāng lái

为 有 暗 香 来 。

xiǎo ér chuí diào

14《小 儿 垂 钓》

唐    胡 令 能

péng tóu zhì zǐ xué chuí lún

蓬 头 稚 子 学 垂 纶,

cè zuò méi tái cǎo yìng shēn

侧 坐 莓 苔 草 映 身.

lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu

路 人 借 问 遥 招 手,

pà dé yú jīng bù yìng rén

怕 得 鱼 惊 不 应 人.

15 《黄鹤楼送孟浩然之广陵》

    唐  李白

gù rãn xī cí huáng hâ lóu

故 人 西 辞 黄 鹤 楼 ,

yān huā sān yuâ xià yáng zhōu

烟 花 三 月 下 扬 州 。

gū fān yuǎn yǐng bì kōng jìn

孤 帆 远 影 碧 空 尽 ,

wãi jiàn cháng jiāng tiān jì liú

惟 见 长 江 天 际 流 。

16《望天门山》

  唐 李白

tiān mén zhōng duàn chǔ jiāng kāi

天 门 中 断 楚 江 开 ,

bì shuǐ dōng liú zhì cǐ huí

碧 水 东 流 至 此 回 。

liǎng àn qīng shān xiāng duì chū

两 岸 青 山 相 对 出 ,

gū fān yí piàn rì biān lái

孤 帆 一 片 日 边 来 。

17《绝句》

  唐  杜甫

liǎng gè huáng lí míng cuì liǔ ,

两个黄鹂鸣翠柳,

yī háng bái lù shàng qīng tiān 。

一行白鹭上青天。

chuāng hán xī lǐng qiān qiū xuě ,

窗含西岭千秋雪,

mén bó dōng wú wàn lǐ chuán 。

门泊东吴万里船。

18《清明》

      唐  杜牧

qīng míng shí jié yǔ fēn fēn

清 明 时 节 雨 纷 纷 ,

lù shàng xíng rén yù duàn hún

路 上 行 人 欲 断 魂 。

jiè wèn jiǔ jiā hé chù yǒu

借 问 酒 家 何 处 有 ,

mù tóng yáo zhǐ xìng huā cūn

牧 童 遥 指 杏 花 村 。

   

          óu zǐ yín

  19  《游子吟》

    tánɡ · mènɡ jiāo

      唐 · 孟 郊

cí mǔ shǒu zhōnɡ xiàn ,

慈 母 手 中 线 ,

yóu zǐ shēn shànɡ yī 。

游 子 身 上 衣 。

lín xínɡ mì mì fénɡ ,

临 行 密 密 缝 ,

yì kǒnɡ chí chí ɡuī 。

意 恐 迟 迟 归 。

shuí yán cùn cǎo xīn ,

谁 言 寸 草 心 ,

bào dé sān chūn huī

报 得 三 春 晖。

   

          mǐn nóng

20  《 悯    农》

    táng lǐ shēn

      唐 李绅

chūn zhǒng yī lì sù , qiū shōu wàn kē zǐ 。

春种一粒粟,                秋收万颗子。

sì hǎi wú xián tián , nóng fū yóu è sǐ 。

四海无闲田,              农夫犹饿死。

21    cūn jū

      《村居》

      gāo dǐng

清    高  鼎

cǎo zhǎng yīng fēi èr yuè tiān ,

草长莺飞二月天,

fú dī yáng liǔ zuì chūn yān 。

拂堤杨柳醉春烟。

ér tóng sàn xué guī lái zǎo ,

儿童散学归来早,

máng chèn dōng fēng fàng zhǐ yuān 。

忙趁东风放纸鸢。

22 《送元二使安西》

  唐    王维

wèichéngzhāo  yǔ yì  qīng chén

  渭    城      朝  雨 浥  轻  尘,

kè shè qīng qīng liǔ sè xīn

客  舍    青  青    柳  色 新。

quàn  jūn  gèng  jìn  yī  bēi  jiǔ

  劝    君      更    尽一  杯  酒,

xī  chū  yáng  guān  wú  gù  rén

西  出    阳      关    无    故  人。

fēng qiáo yè bó

23《枫桥夜泊》

táng zhāng jì

【唐】 张继

yuè luò wū tí shuāng mǎn tiān,

月落乌啼霜满天,

jiāng fēng yú huǒ duì chóu mián。

江枫渔火对愁眠。

gū sū chéng wài hán shān sì,

姑苏城外寒山寺,

yè bàn zhōng shēng dào kè chuán。

夜半钟声到客船。

上一篇 下一篇

猜你喜欢

热点阅读